L/H 090.460.1490 (Zalo, Viber, Fb)
L/H 090.460.1490 (Zalo, Viber, Fb)
Lá cờ Đài Loan. Các quốc gia láng giềng bao gồm Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa ở phía tây bắc, Nhật Bản ở phía đông bắc và Philippines ở phía nam. Với 23,7 triệu dân, Đài Loan là một trong những quốc gia đông dân nhất, và là quốc gia đông dân nhất và nền kinh tế lớn nhất không phải là thành viên của Liên hợp quốc. Đảo Đài Loan có diện tích 35.808 km2, với các dãy núi thống trị hai phần ba phía đông và đồng bằng ở phía tây thứ ba, nơi tập trung dân số đô thị hóa cao. Đài Bắc là thủ đô và khu vực đô thị lớn nhất. Các thành phố lớn khác bao gồmCao Hùng , Đài Trung , Đài Nam và Đào Viên .
Nền kinh tế công nghiệp định hướng xuất khẩu của Đài Loan là lớn thứ 21 trên thế giới, với sự đóng góp lớn từ sản xuất thép, máy móc, điện tử và hóa chất. Đài Loan là một quốc gia phát triển ,xếp thứ 15 về GDP bình quân đầu người . Nó được xếp hạng cao về tự do chính trị và dân sự, giáo dục, chăm sóc sức khỏe và phát triển con người. Người dân bản địa Đài Loan định cư đảo Đài Loan khoảng 6.000 năm trước. Vào thế kỷ 17, sự cai trị của Hà Lan đã mở ra hòn đảo để nhập cư hàng loạt người Hán . Sau khi tóm tắt Vương quốc Đông Ninh trong các bộ phận của khu vực phía nam và phía tây của hòn đảo, hòn đảo này đã được sáp nhập trong 1683 bởi các triều đại nhà Thanh của Trung Quốc, và nhượng lại cho Đế quốc Nhật Bản vào năm 1895. Sau khi Nhật Bản đầu hàng vào năm 1945, Cộng hòa Trung Quốc , đã lật đổ và kế vị nhà Thanh vào năm 1911 , thay mặt Liên minh Thế chiến II kiểm soát Đài Loan. Việc nối lại Nội chiến Trung Quốc đã dẫn đến sự mất mát của Đại lục đối với Đảng Cộng sản Trung Quốc và chuyến bay của chính phủ Trung Hoa Dân Quốc đến Đài Loan năm 1949. Mặc dù chính phủ Trung Hoa Dân Quốc tiếp tục tuyên bố là đại diện hợp pháp của Trung Quốc , kể từ năm 1950 quyền tài phán hiệu quả đã được giới hạn ở Đài Loan và nhiều hòn đảo nhỏ hơn . Đầu những năm 1960, Đài Loan bước vào thời kỳ tăng trưởng kinh tế và công nghiệp hóa nhanh chóng được gọi là " Phép màu Đài Loan ". Vào cuối những năm 1980 và đầu những năm 1990, Trung Hoa Dân Quốc đã chuyển từ chế độ độc tài quân sự độc đảng sang chế độ dân chủ đa đảng với hệ thống bán tổng thống . Lá cờ Đài Loan giá rẻ.
Xuất bản: ngày 16 tháng 2023 năm 12 lúc 47:16 sáng Cập nhật: ngày 2023 tháng 12 năm 47 lúc XNUMX:XNUMX sáng
Chỉnh sửa và xác minh tính xác thực: 16:2023 sáng ngày 12 tháng 47 năm XNUMX
Để cải thiện trải nghiệm ngôn ngữ địa phương của bạn, đôi khi chúng tôi sử dụng plugin dịch tự động. Xin lưu ý rằng bản dịch tự động có thể không chính xác, vì vậy hãy đọc nguyên bài viết để có thông tin chính xác.
250 trang web đã được sao chép để quảng cáo quảng cáo cờ bạc có liên quan đến cá cược bóng đá Trung Quốc, có khả năng được liên kết với các công ty cờ bạc có trụ sở tại thiên đường thuế và được đăng ký bởi một công ty nổi tiếng với các hoạt động tương tự.
Tổ chức quyền kỹ thuật số Thụy Điển câu hỏi đã phát hiện khoảng 250 trang web nhân bản, dường như được tạo ra để hướng người dùng đến các trang web cờ bạc bóng đá có liên kết với Trung Quốc.
Những kẻ tấn công đã sao chép trang web của các doanh nghiệp, trường đại học và thư viện, nhúng quảng cáo cờ bạc chủ yếu quảng cáo '188bet' trên các trang web nhân bản này.
Các tình trạng chính trị của Đài Loan vẫn còn chưa chắc chắn. Trung Hoa Dân Quốc không còn là thành viên của Liên Hợp Quốc, đã được thay thế bởi Trung Quốc vào năm 1971 . Đài Loan được PRC tuyên bố, từ chối quan hệ ngoại giao với các nước công nhận ROC. Đài Loan duy trì quan hệ chính thức với 14 trong số 193 quốc gia thành viên Liên Hợp Quốc và Tòa thánh . Các tổ chức quốc tế mà PRC tham gia hoặc từ chối cấp tư cách thành viên cho Đài Loan hoặc chỉ cho phép họ tham gia trên cơ sở ngoài quốc doanh. Đài Loan là thành viên của Tổ chức Thương mại Thế giới , Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương và Ngân hàng Phát triển Châu Ádưới nhiều tên khác nhau. Nước và các nước có nền kinh tế lớn gần đó duy trì mối quan hệ không chính thức với Đài Loan thông qua văn phòng đại diện và các tổ chức mà chức năng như de facto các đại sứ quán và lãnh sự quán. Ở trong nước, bộ phận chính trị lớn là giữa các đảng ủng hộ sự thống nhất Trung Quốc cuối cùng và thúc đẩy một bản sắc Trung Quốc trái ngược với những người khao khát độc lập và thúc đẩy bản sắc Đài Loan , mặc dù cả hai bên đã kiểm duyệt các vị trí của mình để mở rộng sự hấp dẫn. Lá cờ Đài Loan giá rẻ tại TP HCM.
BP - Thời kỳ vua Tự Đức trị vì, đất nước ta xuất hiện các nhóm giặc cờ đều có nguồn gốc từ tàn quân của tổ chức Thiên Địa Hội ở Trung Quốc. Nhóm Cờ vàng với đại diện là Hoàng Sùng Anh, Bàn Văn Nhị là thủ lĩnh quân Cờ trắng, Lưu Vĩnh Phúc đứng đầu giặc Cờ đen. Tuy nhiên khi dạt sang Việt Nam, sự phân hóa của các nhóm giặc cờ thành nhiều khuynh hướng đã gây ra sự căng thẳng ở các tỉnh biên giới. Năm 1868, quân Cờ trắng tập trung cướp bóc ở châu Lục Yên, tỉnh Tuyên Quang. Sau trận này, vì xung đột về quyền lợi và phạm vi chiếm đóng, quân Cờ trắng đã bị quân Cờ đen loại bỏ.
Đứng đầu quân Cờ vàng là Hoàng Sùng Anh, hay còn gọi là Hoàng Anh. Năm 1862, quân Cờ vàng hoạt động mạnh ở tỉnh Tuyên Quang. Sau 4 tháng, nhận thấy tình hình cướp bóc ở Tuyên Quang không đem lại kết quả, đến tháng 4-1862, Hoàng Anh vờ đưa ra kế hoạch đầu hàng triều Nguyễn. Nhưng đến tháng 6-1868, quân của Hoàng Sùng Anh lại hợp sức với quân Cờ đen tấn công thành Lào Cai. Hoàng Sùng Anh tạo phản, bị triều đình truy đuổi, năm 1869 buộc phải rút hết quân về tỉnh Cao Bằng. Liên tiếp bị quân và dân địa phương Cao Bằng đánh đuổi, cánh quân Cờ vàng buộc phải trú ẩn ở Bảo Thắng (tỉnh Hưng Hóa). Sau 5 năm, triều đình vẫn chưa thể truy quét tận gốc cánh quân cướp bóc này. Đến tháng 8-1874, không chịu nổi sự truy kích của triều Nguyễn, Hoàng Anh lại xin hàng. Nhưng đến năm 1875, nhóm quân của Hoàng Anh lại tạo phản. Tháng 6-1875, triều Nguyễn tập trung lực lượng tấn công nhiều phía, kết hợp với nhóm người Thổ ở địa phương, điều động Tuần phủ tỉnh Hưng Hóa là Nguyễn Huy Kỷ cùng quan sở tại Nguyễn Văn Giáo nhằm tiêu diệt hoàn toàn tên đầu sỏ này. Đến tháng 8-1875, Hoàng Sùng Anh bị tiêu diệt.
Quân Cờ đen bắt đầu gây sự ở Lào Cai vào tháng 6-1868. Tuy nhiên, quân Cờ đen không phải một mình làm chủ vùng đất này mà ở Lào Cai cũng có quân Cờ vàng. Quân Cờ đen đã loại bỏ quân Cờ trắng của Hoàng Nhị Vãn và không thôi hy vọng làm bá chủ. Sự tồn tại của quân Cờ vàng đã cản trở mục tiêu chiếm đóng của quân Cờ đen, vì vậy quân Cờ vàng nhanh chóng bị quân Cờ đen gây áp lực phải chuyển địa bàn sang nơi khác. Mâu thuẫn giữa 2 cánh quân diễn ra gay gắt, đặc biệt là sau năm 1870, quân Cờ đen công khai chống đối các nhóm quân khác nhằm tranh giành quyền lợi ở các tỉnh biên giới phía Bắc.
Quân Cờ đen được coi là nhóm quân hoạt động mạnh nhất ở khu vực biên giới phía Bắc. Năm 1868, Lưu Vĩnh Phúc chỉ huy quân Cờ đen tràn sang các tỉnh biên giới phía Bắc nước ta. Để loại bỏ tận gốc cánh quân Cờ vàng, điều cần thiết cho quân Cờ đen là phải có một địa bàn an toàn hoạt động lâu dài. Vì vậy, nhân cơ hội triều Nguyễn dụ hàng, Lưu Vĩnh Phúc đã chấp nhận. Vua Tự Đức ban cho Lưu Vĩnh Phúc làm Đề đốc trấn hạt Thập Lục Châu, cho tự do thu thuế. Trong quá trình hoạt động, quân Cờ đen đã tạo những bước chuẩn bị cần thiết về lực lượng, căn cứ, nhanh chóng loại bỏ quân Cờ vàng. Năm 1875, quân Cờ vàng bị quân Cờ đen tiêu diệt hoàn toàn.
Địa bàn hoạt động của quân Cờ đen ngày càng rộng lớn và sức ảnh hưởng của nhóm quân ngày càng mạnh. Sau đó, quân Cờ đen đánh bại Hà Quân Xương, tên cầm đầu các nhóm cướp bóc ở Bảo Thắng (Hưng Hóa), chiếm lấy thị xã Lào Cai làm căn cứ. Quân Cờ đen làm chủ hoàn toàn vùng biên giới, tự thu thuế của cư dân các vùng xung quanh. Sau này, Lưu Vĩnh Phúc đã phối hợp quân của Hoàng Thủ Trung, Phùng Tử Tài và Hoa Hoa.
Hoàng Kế Viêm đánh dẹp các nhóm cướp bóc ở các tỉnh biên giới phía Bắc. Đội quân Cờ đen trở thành lực lượng đắc lực chống Pháp và đã giành thắng lợi ở 2 trận Cầu Giấy (1874, 1883). Năm 1877, Lưu Vĩnh Phúc xin triều nhà Nguyễn ở lại Bảo Thắng (tỉnh Hưng Hóa) sinh sống. Sang năm 1878, quân Cờ đen buộc phải rút hết về Trung Quốc theo yêu cầu của Pháp.
Từ thực tế lịch sử của dân tộc ta ở cuối thế kỷ XIX cho thấy rõ ý thức của triều đình nhà Nguyễn, mà đứng đầu là vua Tự Đức trong việc bảo vệ biên cương. Mỗi khi có sự tấn công của các nhóm phản loạn hay cướp bóc, Tự Đức luôn họp bàn với các quan quân để bàn phương pháp đối phó. Ông luôn có những biện pháp cấp bách để có thể đẩy lùi tình trạng bất ổn về an ninh, quốc phòng ở các tỉnh biên giới phía Bắc. Thái độ của Tự Đức cũng như quan quân triều đình và địa phương trước sau đều kiên quyết bảo vệ vững chắc cương giới đất nước.
Mặc dù quân Cờ đen có công gây tổn thương cho lực lượng viễn chinh của Pháp đang xâm chiếm Đông Dương, nhưng chính quân Cờ đen cũng gây nhiều ta thán, tàn hại thường dân. Chính vì thế, Ông Ích Khiêm - một võ tướng đương thời đã tỏ rõ thái độ không đồng tình khi triều đình Huế mượn sức quân Cờ đen chống chọi với Pháp. Ông cũng chê trách các quan của triều đình khi đó là những kẻ bất tài nên khi hữu sự phải nhờ vào người Tàu để đánh giặc. Ông có làm bài thơ trách cứ tinh thần ỷ lại của các quan trong triều: Áo chúa cơm vua hưởng bấy lâu; Đến khi có giặc phải thuê Tàu... Và đây là bài học vô giá cho hậu thế ngày nay rằng: Giữ nước phải bằng chính sức lực của cả dân tộc, chứ không thể mượn người khác đến giữ nhà cho mình.